![soimmmm - november rain](https://64.media.tumblr.com/b902987623b343fe35977d49f3e239cf/dd19988174dcd13d-9b/s128x128u_c1/4c01f23dbd84b03cd5a8ad181b738e0ced331dc4.png)
87 posts
V Th L Ht Cu Chuyn Khng Ngn Khng Di.
Và thế là hết câu chuyện không ngắn không dài.
Có em đời bỗng vui, anh có bao nhiêu là ước muốn.
Đã có những lúc anh nghĩ giá như.
Đã có những lúc anh mong nếu ngày mai không đến.
Qua khung cửa sổ, em có giấc mơ khác. Giờ chúng ta đã là những đường thẳng song song.
Ngoài kia, trên những đám mây, hay xa tận đường chân trời, ngày mai luôn tới.
Và rồi anh sẽ cất em vào vùng kí ức riêng.
Chúc em luôn đi trên đại lộ mặt trời.
More Posts from Soimmmm
Can't believe I forgot that I'm a technology engineer, a customer service technology specialist.
Hôm qua deal vui vẻ với bạn tổng đài. Bạn bảo để được nghe câu chuyện thì phải trả phí. Ồ, tôi có gì để trả cho bạn được nhỉ?
Với sự tự tin tôi bảo là hiểu biết. Bạn bảo bạn biết google và có source để hỏi rồi.
Tôi già rồi, tôi có những câu chuyện, nhưng tôi lại không muốn kể. Vậy giá trị những câu chuyện của tôi là gì?
Tôi có thời gian. Tôi cam đoan thời gian của tôi chất lượng. Nhưng tôi có nhiều việc, nên số lượng thời gian không nhiều.
Tôi biết kiên nhẫn lắng nghe. Nhưng tôi lại hay khuyên bảo. Ờ, cái này đúng là cái tôi đang cần sửa. Tôi sửa xong sẽ dùng để deal ở lần sau.
Tôi có khả năng đặc biệt. Tôi thay đổi được định lượng nỗi buồn. Cụ tỉ là nếu bạn đang buồn tôi có thể làm bạn buồn thêm cho đỡ mất công buồn. Tiết kiệm thời gian công sức đúng không?
Tôi nhớ lâu. Lâu lắm. Nhưng chắc cái này ít người cần, nguời ta hay muốn quên đi nhiều hơn.
Chốt sổ, tôi bảo bạn tôi có thể quản lý chiến dịch. Nghề của tôi. Cũng là cái tôi ít tự tin nhất.
Ồ. Có lẽ. Tôi thú vị.
Mình nhận ra là từ trước đến nay mình không phản đối hôn nhân, mình chỉ né tránh rủi ro vì nhân sinh quan của mình đã từng quá tiêu cực. Đến bây giờ mình vẫn không có mong muốn kết hôn để có chồng. Từ đầu đến bây giờ, sự gắn kết mà mình muốn có là một người bạn đời. Hầu hết mọi người đều có chồng/vợ, nhưng người đó có đúng là bạn đời theo nghĩa thuần khiết và đầy đủ của nó không thì là câu hỏi bỏ ngỏ. Chúng rất khác nhau.
Mình nhận ra là từ trước đến nay mình không phải người nhút nhát, mình chỉ né tránh cảm giác bị xấu hổ, bị người khác đánh giá tiêu cực. Vì mình không nhận đủ sự quan tâm và công nhận một đứa trẻ nên có khi còn bé nên mình đã từng không tự công nhận mình, phải tìm kiếm sự công nhận từ bên ngoài mới an tâm. Mình không nói nhiều, không biết ăn nói do mình sợ sự đánh giá của người khác, vì mình chưa biết cách tự coi trọng bản thân mình. Sau khi học cách tập trung vào những giá trị bản thân có thay vì thiếu, mình đã biết trân trọng mình và tự khắc không còn biểu hiện tự ti và nhút nhát nữa.
Mình nhận ra là khi ta đào sâu vào hiểu nguyên gốc của vấn đề gây ra tổn thương tâm lý, ta có thể sửa lại từ đó và dần dần thay đổi, phát triển bản thân tốt hơn, hay nói đúng hơn là quay trở về với nguyên bản tốt đẹp ban đầu. Nói những câu hạt giống tâm thần bề nổi là vô nghĩa. Chỉ có tự quay trở về bên trong, ngồi ngẫm nghĩ thật lâu thật lâu, thật thành thật, thật kiên trì mới có thể tự cứu lấy chính mình.
Dũng cảm từ bỏ những phần đã bị thương tổn trong con người mình, thì mình mới là mình được. Đấy là tu thân. Đấy là sống.
Bởi vì nếu vẫn còn mang tổn thương, chúng ta sẽ vô tình hoặc thậm chí cố ý đi làm tổn thương người khác nữa. Mình đã từng là người có đầy đủ mọi biểu hiện redflag trong tình yêu và làm tổn thương nhiều người đến bên mình dù mình hoàn toàn không muốn thế. Bây giờ mình là một rừng cây xanh và mình hạnh phúc biết mấy khi mang những tư tưởng rất lành mạnh. Mình đã từng làm tổn thương cả người thân của mình một cách thậm tệ dù đó là những người mình yêu nhất. Bây giờ mình làm lành được mọi mâu thuẫn ngỡ như không bao giờ có thể tháo gỡ được và biết cách thông cảm cho mọi biểu hiện tiêu cực của người xung quanh, vì mình biết họ chỉ là vẫn còn mang tổn thương mà thôi.
Bởi vì nếu vẫn còn mang tổn thương, chúng ta sẽ né tránh rất nhiều cảnh đẹp của cuộc đời.
Bởi vì tất nhiên, chúng ta ai cũng muốn sống hạnh phúc mà.
Đây cũng chỉ là những dòng chữ hạt giống tâm thần mà chỉ vài người đọc được. Nhưng dù chỉ một người đọc được lướt qua, mình cũng vui vì đã cho bạn biết rằng vẫn còn nhiều người tin vào sự tích cực tốt đẹp.
Nhìn hoàng hôn kia còn mang em đi xa anh thêm bao nhiêu lâu nữa sẽ trả về ?
Sợ ngày thêm lâu, sợ tình thêm sâu
Thêm bao nhiêu lâu ?
Đồ, rê, mi, pha, son, la, si,
Hôm qua deal vui vẻ với bạn tổng đài. Bạn bảo để được nghe câu chuyện thì phải trả phí. Ồ, tôi có gì để trả cho bạn được nhỉ?
Với sự tự tin tôi bảo là hiểu biết. Bạn bảo bạn biết google và có source để hỏi rồi.
Tôi già rồi, tôi có những câu chuyện, nhưng tôi lại không muốn kể. Vậy giá trị những câu chuyện của tôi là gì?
Tôi có thời gian. Tôi cam đoan thời gian của tôi chất lượng. Nhưng tôi có nhiều việc, nên số lượng thời gian không nhiều.
Tôi biết kiên nhẫn lắng nghe. Nhưng tôi lại hay khuyên bảo. Ờ, cái này đúng là cái tôi đang cần sửa. Tôi sửa xong sẽ dùng để deal ở lần sau.
Tôi có khả năng đặc biệt. Tôi thay đổi được định lượng nỗi buồn. Cụ tỉ là nếu bạn đang buồn tôi có thể làm bạn buồn thêm cho đỡ mất công buồn. Tiết kiệm thời gian công sức đúng không?
Tôi nhớ lâu. Lâu lắm. Nhưng chắc cái này ít người cần, nguời ta hay muốn quên đi nhiều hơn.
Chốt sổ, tôi bảo bạn tôi có thể quản lý chiến dịch. Nghề của tôi. Cũng là cái tôi ít tự tin nhất.
Ồ. Có lẽ. Tôi thú vị.
Chuỗi ngày mệt mỏi, đau đầu kéo dài bằng vụ rát họng và sắp cúm.
Note đầu tiên cho cái nick mới.
Vẫn còn thất vọng. Nhưng tự hiểu vậy là đúng. Sống thật với cảm xúc của mình, với điều mình muốn thì đúng quá còn đâu.
Cầu toàn. Nuối tiếc. Những điều đẹp đẽ ngắn ngủi và mong manh vậy sao.
Muốn bật đã hết rồi ngày nắng chói chang lên nghe mà vẫn chưa làm được.
Vậy là vẫn đang còn.